Mọi thứ chợt trở lên vô hình trước cơn mưa bất chợt như thể mùa Đông ...Những đêm đầu Đông, em có thể nghe thấy tim mình rung lên trong cô tịch
Có những đêm mùa đông…
Ánh đèn vàng hắt hiu…con đường dài bất tận
Những tâm hồn đơn côi…rủ nhau tìm nơi tránh rét
Vầng trăng nghiêng…góc phố nằm lặng lẽ
Bóng nhân tình ai đó…đứng chờ ai…
Lạc lỏng đêm sương, còn đâu mùa ân ái
Căn gác trống…gió đi về trong tê tái heo may
Vắng cả yêu thương, thôi những lời hò hẹn
Cuộc tình buồn sau những buổi chia ly
Ngày dần trôi…đêm nghĩ ngợi điều chi
Giấc mơ xưa lạc lối giữa trăm miền quên - nhớ
Giữa bộn bề cơm áo, trả vay
Xin hãy thắp yêu thương dẫu năm tháng hao gầy
Để hạnh phúc dâng đầy và tay nắm lấy bàn tay !
(NST) December 05 th, 2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét